11.
Ta không định rời đi ngay lập tức.
Bốn bên tường đều là kệ sách, sách vở chất chồng như núi. Lại còn có không ít ngăn kéo và hộp ngầm có khóa. Hắn dù sao cũng là nhân vật chính, hành vi hẳn là không đến mức phi lý. Chừa lại cho ta một gian mật thất, ắt phải có dụng ý nào đó.
Thế nên ta quyết định trước hết dùng ánh mắt rà soát khắp thư phòng, đồng thời cố gắng tránh đụng chạm tay chân vào bất cứ thứ gì. Hắn đã không tin ta, lại cố ý để ta lại một mình, làm sao dám chắc không phải là hắn đang thử ta? Nếu ta vô tình chạm vào thứ gì, ngược lại sẽ khó lòng giải thích.
Rất nhanh, ánh mắt ta đã bị một chiếc tủ không khóa thu hút. Trên đó khắc tên huynh trưởng của ta: Tống Tử Lăng.
Là đồ của huynh trưởng? Hay là di vật?
Ta nghĩ, ta là người nhà, dù có nhìn một chút cũng không đến mức không thể giải thích. Thế là dứt khoát mở tủ ra. Bên trong lại toàn là hồ sơ vụ án của nhà họ Tống ta. Thì ra Lục Phóng đã từng tra xét kỹ càng chuyện này.
Hắn giữ ta lại, chẳng lẽ là muốn chia sẻ manh mối với ta?
Thời gian cấp bách. Ta trấn định tinh thần, lật xem từng trang một cách cẩn trọng.
Thái tử Phật quốc c.h.ế.t vì Hải Đường thác. Hải Đường thác vừa là thuốc lại cũng là độc. Liều lượng ít có thể nhanh chóng trấn tĩnh, giảm đau. Nhưng nếu dùng quá liều sẽ lập tức mất mạng.
Trong đơn thuốc của mẫu thân ta, đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-duong-thac-thap-that-kim/2707416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.