Trần Cận Chu sinh ra trong một gia đình trí thức tại huyện Giang Cảng, mẹ là bác sĩ ngoại khoa tuyến vú của bệnh viện nhân dân, cha là kỹ sư sản xuất trong một doanh nghiệp hóa chất.
Hai vợ chồng bận rộn quanh năm, tuy từ nhỏ Trần Cận Chu không thiếu thốn tình yêu thương của cha mẹ nhưng cơ hội để cả gia đình đi du lịch xa cùng nhau thì lại rất hiếm. Những kỳ nghỉ ít ỏi, cha mẹ chỉ có thể đưa anh đi loanh quanh trong nội thành Giang Nam.
Thời thơ ấu, anh từng có đôi chút khát khao được đến Yến Thành. Trần Cận Chu nhớ khi cả nhà ngồi xem TV cùng nhau, hình ảnh những bức tường đỏ mái ngói vàng, cung điện nguy nga, bức tường đá rêu phong cổ khính nghìn năm trên màn hình đã khiến cho cậu bé Trần Cận Chu say mê không rời mắt. Cậu bé năm xưa từng nghiêm túc nói rằng: "Ba mẹ, sau này con muốn học ở Yến Đại."
Cha Trần ôm eo vợ cười tươi: "Con trai mình rất có chí khí. Mình à, hay là đợi con học lên cấp hai, cả nhà mình đi thủ đô chơi một chuyến được không?"
Mẹ Trần dựa vào lòng chồng mình, dịu dàng v**t v* mái tóc con trai, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Được, để Chu Chu nhà mình đến xem trước nơi con sẽ học đại học sau này nhé."
Trần Cận Chu chưa từng đặt chân đến thủ đô, chỉ nghe hàng xóm khoe có anh trai thi đậu Yến Đại, cả huyện đều biết, nhất định đó là ngôi trường tốt nhất. Cậu bé cũng muốn thi đậu vào Yến Đại. Khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-cung-khong-biet-khinh-hoai/2882751/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.