Lúc ở bên nhau, Trần Cận Chu và Tưởng Tầm Chi có sự khác biệt rất lớn trong thói quen sinh hoạt. Trần Cận Chu thích uống nước ấm, bốn mùa xuân hạ thu đông đều không thay đổi.
Còn Tưởng Tầm Chi trời sinh thích lạnh, đặc biệt sau khi vận động xong là nhất định phải uống đồ lạnh. Quanh năm suốt tháng hắn đều dùng bình giữ nhiệt. Mỗi lần Trần Cận Chu trêu chọc hắn: "Cậu dùng bình giữ nhiệt để đựng nước lạnh à?", Tưởng Tầm Chi lại trả lời tỉnh bơ: "Bình giữ nhiệt thì cũng giữ lạnh được mà, cái bình này của tôi là để đảm bảo nước lúc nào cũng mát lạnh."
Nhưng sau này ở bên nhau lâu rồi, Tưởng Tầm Chi cũng dần dần tập được thói quen uống nước nóng. Có điều từ sau khi chia tay, hắn lại trở về với nề nếp cũ, trong tủ lạnh lúc nào cũng chất đầy nước suối ướp lạnh.
Khi Trần Cận Chu cầm ly nước bước ra, Tưởng Tầm Chi đã bắt đầu lim dim sắp ngủ. Hắn mơ màng hồi tưởng chuyện xưa, nghĩ xem rốt cuộc là nước nóng hay nước lạnh mới giúp xua tan mệt mỏi và d*c v*ng tốt hơn.
"Uống chút nước đi."
Tiếng gọi của anh kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ. Nhìn vào những lá trà lượn lờ bên trong ly nước. Hắn cầm lên uống một ngụm.
Ít nhất trong thời khắc này, đúng là nước nóng có thể xoa dịu phần nào mệt mỏi.
"Tưởng Tầm Chi, cậu được điều đến Giang Cảng nhậm chức tạm thời trong bao lâu?" Đây là lần đầu tiên sau khi gặp lại, Trần Cận Chu gọi tên hắn.
Bàn tay đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-cung-khong-biet-khinh-hoai/2882760/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.