Hòa Ngọc: "Không thể."
Eugene nghiêng đầu, đường cong máy móc sắc bén hoàn mỹ và trôi chảy. Giọng nói gã khàn khàn đầy mê hoặc: "Vậy thì... Nếu tôi không ký, hoặc là trốn nợ thì sao?"
Bỗng nhiên, ánh mắt Hòa Ngọc phóng về phía gã, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt vô tình: "Hừ, anh tính quỵt nợ sao?"
Eugene "muốn" quỵt nợ.
Gã vừa mới mở miệng thì đã bị Hòa Ngọc ngắt ngang: "Vậy bắt đầu từ phó bản sau, để tránh anh quỵt nợ tôi, tôi chỉ có thể ra tay g**t ch*t anh trước."
Ánh mắt cậu trở nên nghiêm túc dị thường, thậm chí còn có chút cố chấp.
Eugene cảm nhận được cảm xúc mà cậu vừa truyền đạt: Dám bùng nợ của cậu thì cậu sẽ khiến người đó phải chết.
Eugene run lập cập, lập tức viết kỹ càng tỉ mỉ tên mình và số tiền nợ, ký tên, giọng nói kiên định: "Có nghĩ cũng không dám nghĩ! Việc làm thiếu đạo đức như quỵt nợ này, tôi chẳng có chút suy nghĩ nào về nó cả. Nếu tôi còn sống đi ra ngoài, dù không nhớ rõ lúc ở phó bản đã nói gì thì cũng sẽ trả lại số tiền này cho Trái Đất."
Ở phó bản , gã đã từng nói sẽ giúp Hòa Ngọc uy h**p gia tộc của Khắc Lý Hải.
Nghe vậy, Hòa Ngọc cẩn thận đánh giá gã, nhìn tới nỗi cả người gã muốn dựng lông tơ lên. Lúc này cậu mới không nhìn nữa, gật đầu nói: "Nếu anh không trả được nợ thì có thể làm người máy cho tôi, hoặc là tháo người ra bán đi cũng được."
Có thể sử dụng người của hành tinh Cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2975602/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.