[Bình luận: "Ở đây có nhiệm vụ, nhưng mà nhìn có vẻ rất lạnh đó, không biết còn có nguy hiểm khác hay không."]
[Bình luận: "Hòa Ngọc bắt buộc phải kiếm được điểm tích lũy nhanh nhất có thể, cách tốt nhất chính là kiếm điểm tích lũy, đồng thời cố hết sức giết được nhiều người của hai phe, giành được thắng lợi."]
[Bình luận: "Đúng, người khác còn có thể cược điểm tổng cuối cùng của phe, Hòa Ngọc không được, cậu bắt buộc giết người cả hai đội còn lại có thể chiến thắng."]
[Bình luận: "Độ khó cấp địa ngục à? Nói vậy nếu như Hòa Ngọc chiến thắng, chẳng phải cậu có thể loại 99 người, trực tiếp trở thành đỉnh lưu?"]
[Bình luận: "Chỉ có tôi cảm thấy nơi này rất giống thiên đường băng tuyết sao? Phía trên nhỡ đâu sẽ có Hàn Băng thú."]
[Bình luận: "A! Tôi cũng nhớ đến đôi mắt xanh, có hơi nhớ anh ấy rồi, Ngọc Ngọc nhanh lên trên nhìn thử đi."]
Nhưng mà Hòa Ngọc chỉ là cảm nhận cái lạnh thâu xương một lát, lập tức rùng mình một cái, lui ra. Bên trong và bên ngoài, y hệt như hai thế giới. Vừa bước ra, hoa tuyết trên người lập tức tan chảy, sự ấm áp bao quanh toàn thân, khiến người thoải mái đến nỗi chỉ muốn vươn vai, ánh nắng chiếu lên người, đuổi cái lạnh đi.
Hòa Ngọc nghĩ một lát, quyết định vẫn là tập hợp với những người khác trước.
Hoàn thành nhiệm vụ gì gì đó, Hòa Ngọc không định tự mình làm.
Vì thế, cậu đi đến bên cạnh, dựa vào đá ngồi xuống, thả cái chổi xuống, móc ra một món đồ. Mặc dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2978433/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.