Chương 81
Cô chưa bao giờ lo lắng nhà họ Tiêu sẽ tranh giành quyền nuôi con với cô. Cô tự nhận mình hiểu người nhà họ Tiêu, họ không phải là những người vô lý đến vậy, cho nên cô không ngăn cản chuyện con mình nhận Tiêu gia.
Nhưng nếu đối phương hỏi trước đây vì sao cô lại muốn ly hôn, vì sao đến lúc bắt gặp rồi mới biết đến sự tồn tại của đứa nhỏ này, cô thật sự chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào.
Trả lời chi tiết sao? Cô không thích bộc lộ hết suy nghĩ của mình trước mặt họ, nếu là Tống San San hay Tiêu Yến Tranh, cô sẵn sàng mở lòng, nhưng trước các bậc trưởng bối, cô vẫn luôn cố kỵ.
Nhưng nếu không nói thật, tìm đại một cái cớ nào đó để không làm tổn hại tình cảm song phương, đó thật sự là một vấn đề nan giải.
Hai người trầm lặng hồi lâu, không phải kiểu giương cung bạt kiếm, mà trong lòng bề bộn cảm xúc nên mở lời với nhau thế nào, sợ chẳng may nói ra câu gì đó làm tổn hại tình cảm của bên kia.
“Mấy năm nay con sống tốt không?”
Ngôn Thục Thanh phá vỡ sự trầm mặc, dùng câu mở đầu quen thuộc thông dụng.
Có câu hỏi sẽ thuận lý trả lời, Trần Tĩnh cong môi cười nhẹ: “Rất tốt, công việc coi như thuận lợi, chăm sóc tiểu tử kia tuy khá mệt nhưng mang đến cho con nhiều niềm vui, làm cho mỗi ngày của con đều có sự mong đợi”
Nhắc tới đứa cháu trai, mặt Ngôn Thục Thanh càng tươi hơn nữa, nhưng đôi mắt lại đỏ hoe,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981325/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.