Editor: Puck - Diễn đàn
Kiều Tịch Hoàn khẽ đảo mắt, cố chấp nói, “Nhưng mà, em thật sự càng để ý, có phải anh để ý không?”
Cố Tử Thần nhìn cô.
“Mà em sẽ để ý điều này hơn, anh từng nghĩ tại sao không?” Kiều Tịch Hoàn hỏi anh.
Cố Tử Thần không nói, lạnh lùng nghiêm mặt, ngón tay lại âm thầm nhéo nhéo.
“Em sẽ không nói ra ngoài.” Kiều Tịch Hoàn nhếch miệng cười, “Bởi vì chính em không xác định, cho nên, em sẽ không nói ra ngoài. Nhưng mà Cố Tử Thần anh không phải ngốc, khẳng định đoán được.”
Cố Tử Thần đảo mắt sang hướng khác, cung dời đề tài đi, “Nếu như không phải muốn tôi tới an ủi em, tôi đi ra ngoài đây.”
Nói xong, Cố Tử Thần rời khỏi phòng.
Lần này, Kiều Tịch Hoàn không ngăn cản.
Cô vẫn chỉ nhìn theo phương hướng Cố Tử Thần rời đi, như có điều suy nghĩ.
Cố Tử Thần đang trốn tránh sao?
Vì sao anh phải trốn tránh tình cảm của cô.
Cảm giác người đàn ông này, không thể tưởng tượng nổi.
Kiều Tịch Hoàn đặt mông ngồi lên ghế sa lon trong phòng, thật ra thì cô cũng rất phiền muộn, tai sao hướng về Cố Tử Thần mình luôn có một cảm giác nói không nên lời, cô cũng không cảm thấy mình là người dễ dàng để ý tới người khác, dĩ nhiên, ngoại trừ Tề Lăng Phong. d1en d4nl 3q21y d0n
Yêu Tề Lăng Phong là chuyện tốn một phút, nhưng quên anh ta lại cần cả đời.
Cũng may, cả đời cô kết thúc rất sớm.
Đời này, chính là cả đời mới bắt đầu của cô.
...
Cố Tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/2468635/quyen-2-chuong-20-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.