Trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt nhớ tới đêm khuya hôm trước cùng Lý Tình Thâm ở trong biệt thự của anh làm mấy chuyện đó, hơi thở lập tức trở nên không yên, cô liền xoay người muốn chạy trốn theo bản năng.
Lý Tình Thâm chiếm ưu thế hơn bắt được cổ tay của cô.
Thân thể Lăng Mạt Mạt khẽ run lên, bất đắc dĩ cúi đầu, nhẹ nhàng hô một tiếng: “Thầy.”
Giọng nói của cô cực kỳ run rẩy.
Cô chờ nửa ngày, vẫn chưa thấy Lý Tình Thâm nói chuyện, lúc này cô mới ngẩng đầu lên, thấy thấy người đàn ông mang theo vẻ mặt mệt mỏi, lại không có ảnh hưởng đến vẻ đẹp của anh chút nào.
Lăng Mạt Mạt chỉ liếc mắt nhìn, liền nhanh chóng cúi đầu, giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì.
Lý Tình Thâm nhìn cô một lát, mới mở miệng, giọng nói nhàn nhạt không có bất kỳ cảm xúc: “Chúng ta nói chuyện một chút.”
Lăng Mạt Mạt mơ hồ dự cảm là anh muốn cùng cô nói chuyện gì, cả người có chút bối rối, giọng ấp úng một hồi lâu, mới nói một câu đầy đủ: “Em còn có chuyện, để sau lại nói đi.”
Nói xong, liền có ý đồ tránh thoát từ trong tay anh.
Lý Tình Thâm cau mày, nếu như không phải Tô Thần nói cho anh biết, là cô thích anh, anh thật sự vẫn sẽ cảm thấy bộ dáng này của cô giống như là cực kỳ không thích anh, hận không thể lập tức cắt đứt quan hệ với anh.
Mặc dù như thế, Lý Tình Thâm vẫn cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái.
Rốt cuộc cô muốn tránh né tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1668277/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.