Lan Khê sợ hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn tái mét, nhưng vẫn cố tỏ ra dũng cảm, lạnh lùng hơn lúc đầu: "Tôi chúc anh tìm được người con gái yêu anh thật lòng, cùng nhau sống đến đầu bạc răng long——!"
Lời nói sau đó, cô không cách nào phát ra được nữa! !
Trên trán Mộ Yến Thần nổi đầy gân xanh, ngón tay trắng bệch vô cùng đáng sợ giữ chặt cái ót của cô, mãnh liệt hôn cô! Nh có chết cũng không muốn nghe những lời này của cô, có chết cũng không cũng không muốn không thể nào đụng vào cô nữa, anh hoảng hốt luống cuống hôn cô, cạy kẽ răng của cô ra mút chặt lưỡi của cô, không ngừng mút chặt hơn. Mút đến mức lưỡi của cô cũng thấy đau nhức, hương vị ngọt ngào vô củng quen thuộc cuốn hút anh, kích thích làm cho đại não của anh không ngừng ông ông, không ngừng mê muội xoa xoa thân thể của cô như cố nhét cô vào thân thể của mình.
Lan Khê, anh không được ôm em như thế này bao lâu rồi?
. . . . . . Thu hồi những lời em mới vừa nói lại. . . . . . Lan Khê. . . . . . Cầu xin em hãy thu hồi lại đi, chúng ta không rời xa nhau nữa. . . . . .
Lan Khê kinh ngạc, một hồi lâu mới cảm thấy cái lưỡi đau nhức, cô run rẩy, cảm thấy hơi thở quen thuộc của phái nam rót đầy khoang miệng, tránh không khỏi, trốn không thoát, cô cũng kịp phản ứng.
Anh đang hôn cô.
Là Mộ Yến Thần đang hôn cô.
Cô chưa bao giờ dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-thua-hoan-mo-thieu-xin-anh-hay-tu-trong/2437478/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.