“Cộc” “Cộc” Tiếng gõ nhẹ ngoài cánh cửa, vang lên trong không gian trầm lắng.
“Vào đi, cửa không khóa” Hân lên tiếng
Linh đẩy cửa bước vào, khung cảnh bên trong hơi tối do trời chưa sáng hẳn. Lan bước ra mở cánh cửa sổ đón thêm chút ánh sáng. Từ khi Đức bỏ đi đến giờ cũng đã hơn hai tiếng đồng hồ khiến cả nhóm hơi bồn chồn.
“Anh ta vẫn chưa về sao?” Linh nhìn Hân lên tiếng hỏi
“Vẫn chưa?” Hân lắc đầu hồi đáp
“Ngồi đi” Cô chĩa tay vào ghế, ngồi vào đối diện, nhẹ giọng nói, Linh cũng không khách sáo, bước lên ngồi xuống cả hai nhìn nhau một hồi, yên lặng, không khí có chút gượng gạo.
“Cô tìm anh ấy có chuyện gì không?” Hân nhìn về phía Linh, lên tiếng
“Chỉ là, …, tôi muốn cảm ơn anh ta đã cứu tôi, và xin lỗi vì chuyện vừa rồi” Linh trả lời
“Ừm, thực ra … có lẽ anh ấy cũng không quan tâm lắm đâu, cô không cần quá bận tâm” Hân ngẫm nghĩ một hồi, nhẹ nhàng nói
“Cô hiểu rõ về anh ấy đến như vậy sao?” Linh hỏi
“Đi cùng nhau một thời gian, cũng đủ để hiểu một vài thứ” Hân nhìn Linh trả lời
Cả hai rơi lại rơi vào trong yên lặng, không khí có chút ngượng ngịu. Kỳ thực hai người đều không phải tuýp người thích nói nhiều, chưa đến ba câu đã thành hết chuyện. Linh thật ra cũng không rõ lắm mình đến đây để làm gì, cảm ơn, một phần nhưng chưa hẳn, có thể phần nhiều là vì tò mò, cô muốn biết thêm về hắn, và về những người đi cùng với hắn.
Giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hat-giong-tien-hoa/1325309/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.