Chiều ngày hôm sau, khoảng sáu giờ rưỡi, chúng tôi đến Long Môn Cổ Trấn.
Lâm Nguyện đứng bên cạnh tôi có chút do dự.
Tính ra, đây vẫn là lần đầu tiên cậu ấy đi theo chúng tôi hàng yêu phục ma.
Phu quân của tôi, Long Vương Minh Uyên, ba trăm năm trước vì tiêu diệt yêu ma cho thiên hạ mà vô tình dẫn ma khí nhập thể, Thập Đại Linh Môn đã phong ấn anh ấy dưới chân núi Đông Sơn.
Cách đây không lâu, tiền bối La gia ở Thanh Thành qua đời, phong ấn bắt đầu lỏng lẻo, một tia yêu phách của Minh Uyên mới có thể tự do, nên đã trú ngụ trong cơ thể sinh viên Lâm Nguyện.
Bọn họ còn đạt được thỏa thuận.
Cơ thể này ban ngày thuộc về Lâm Nguyện, ban đêm thuộc về Minh Uyên.
Đợi không lâu, vị Giang tiên sinh kia cuối cùng cũng đến muộn.
"Cô là bạn học Vân phải không?" Anh ta nhìn tôi, mắt sáng rực.
Tôi cười, chỉ vào Lâm Nguyện: "Đây là bạn trai tôi."
Giang tiên sinh đánh giá cậu ấy một lượt, rồi nói: "Thật là tuấn tú tài giỏi."
Anh ta cúi đầu nhìn đồng hồ: "Thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta đi thay quần áo trước nhỉ?"
Anh ta dẫn chúng tôi rẽ trái rẽ phải trong trấn cổ, cuối cùng từ một con hẻm nhỏ đi vào một tòa kiến trúc.
Tòa kiến trúc đó giống như kiến trúc Huy phái từ rất lâu trước đây, mặt tường màu trắng phủ đầy những vết đen, trên mái ngói xanh mọc đầy rêu, trông rất kỳ quái.
Giang tiên sinh dừng bước trước cổng.
"Bạn học Vân, các cô vào trước đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-liet-nhu-y-hang-yeu/2773755/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.