Màng đêm buôn xuống êm điềm tĩnh lặng, phía trên con đường phố có một bóng người thiếu niên thân mặc bộ quần áo đơn sơ, đeo chiếc mặt nạ lúc ẩn lúc hiện trong đám người qua lại nơi Tp về đêm.
Vương Minh đi vào một con hẻm nhỏ luồn lách qua từng khúc cua khi đến cuối con đường hắn dừng lại sở dĩ nhảy qua bức tường kia là tới cổng lâu đài Bá Tước tuy nhiên hắn có khách. Bốn tên đầu đường xó chợ nhìn qua có lẽ cũng là Mạo hiểm giả, nhìn thấy Vương Minh một tên cười xấu xí nói với tên kế bên.
"Ê? tên này trong được đấy, bắt đem bán chắc được ít tiền ke ke ke."
Bồn tên nhìn nhau sau đó từng tên lấy vũ khí tiếng về phía Vương Minh, một tên cầm dao ngắn nói.
"Coi như mày xui xẻo ke ke."
Tên này nở nụ cười mang rợ xấu xí khó coi cực độ, ở phía sau chiếc mặc nạ Vương Minh nghĩ thầm.
"Mình nhớ chỉ số may mắn cũng được lắm mà sau đi đâu cũng gặp bọn thích tìm chết thế này."
Vương Minh vung nhẹn tay một luồng linh lực màu đen kết thành những lưỡi đao bắn thẳng về bốn tên. Bốn kẻ thấy được cảnh này mặt nhanh chóng tái nhợt khiến nụ cười giữa chừng xen ngang là sự sợ hãi.
" A! a a a."
Tiếng hét thảm trong phút chốc con hẻm tĩnh lặng có thể nghe thấy tiếng côn trùng bay lượng vỗ cánh. Vương Minh đi lại bốn cổ thi thể tay đưa lấy một thanh dao ngắn cầm lên tay.
"Ta mượn nhé... À chắc không quan trọng đâu nhỉ?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-cua-toi-qua-loi/1151725/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.