"Trường học bên kia xử lý nghiêm trọng, có thể sẽ ảnh hưởng đến chuyện cô tốt nghiệp." Đông Ca nói: "Tôi sẽ nghĩ biện pháp tìm quan hệ xử lý giúp cô.
Minh Thù ngờ vực nhìn Đông Ca một chút: "Đông Ca... Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, anh muốn tôi làm gì?"
Đông Ca mặc dù bảo bọc nguyên chủ nhưng tuyệt đối không thể tự mình đi tìm quan hệ giúp cô xử lý.
"A..." Đông Ca cười nhẹ một tiếng: "Triều Sương cô rất thông minh."
Minh Thù híp mắt lại, chậm rãi nói: "Cho nên trước kia anh coi tôi là đồ đần?"
"..."
Đông Ca giật giật khoé miệng một chút, câu nói kia là lý giải như vậy sao?
Hắn nhìn bốn phía: "Nhiều người phức tạp, vào trong rồi nói."
Minh Thù nhún vai biểu thị tùy ý.
Hách Nhan bên cạnh còn đắm chìm trong sự tức giận nên cũng không có ý kiến.
Đông Ca đưa cô cùng Hách Nhan lên lầu, vừa đóng cửa, bốn phía an tĩnh lại.
Hách Nhan hầm hừ, trực tiếp rót cho mình ly rượu đỏ, uống hết một ngụm vẫn chưa hết giận, lại rót thêm một ly.
Đông Ca liếc cô ấy một cái cũng không có ngăn cản.
"Ngồi đi."
Đông Ca rót cho Minh Thù một ly nước: "Hách Nhan, cô uống ít một chút."
"Không cho tôi tìm Triều Sở tính sổ, các người ngay cả rượu cũng không cho tôi uống? Đông Ca, có phải anh đã yêu tôi hay không!!"
Đông Ca "..." Con bé này.
Đông Ca ngồi xuống đối diện Minh Thù: "Triều Sương, vậy tôi liền nói rõ."
Minh Thù làm dấu tay xin mời.
Mời ngươi bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1015186/chuong-1459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.