Mà Tuyết Nữ này cười toe toét nhếch khóe miệng rạn nứt lên, đắc ý cười với tôi.
Tôi cần răng, cố gắng chịu đau, nhấc tay phải lên định rút nhũ băng trên vai trái ra. Nhưng tay tôi vừa mới cử động lại một nhũ băng sắc nhọn bay về phía tôi.
“A!”
Tôi hét lên một tiếng quận thất ruột gan, vai phải của tôi cũng bị ghim lên tường băng rồi.
Mẹ nó tôi đau đến mức trước mắt cũng biến thành màu đen, chỉ có thể dựa vào sức mạnh ý chí, cố gắng chống đỡ thôi.
Bên tai vang lên tiếng rắc rắc. Tôi dùng hết sức lực còn sót lại trên người mình, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tuyết Nữ lại bé một đoạn nhũ băng nữa, dường như định đâm về phía tôi.
Lúc này, hướng nó nhắm đến là trái tim của tôi.
Tôi sợ đến mức toàn thân run rẩy, khao khát muốn sống bảo tôi nghĩ cách tránh thoát nhũ băng, nhưng thân thể đau nhức, nỗi đau như xé rách tim gan này khiến tôi gần như hôn mê luôn rồi.
“Đi chết đi…”
Lúc này, Tuyết Nữ mới chậm rãi mớ miệng, giọng nói khàn khàn lại thế lương, nhũ băng theo đó bay về phía tôi.
Tất cả động tác dường như được quay chậm lại.
Tôi nhìn thấy nhũ băng càng lúc càng đến gần tôi, nhưng tôi đã không kịp làm ra bất kỳ động tác nào nữa rồi.
Cái chết.
Gần trong gang tấc.
Nhũ băng này đã đâm rách áo bông trước ngực tôi rồi, sắp đâm vào trái tim tôi…
Một bàn tay đột nhiên từ bên cạnh thân thể tôi vươn ra, bắt được nhũ băng.
Răng rắc một tiếng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hen-kiep-sau-gap-lai-chang/1362604/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.