Mới đầu Hồ Mộ Y còn không dám lỗ mãng, giống như con chó con nhẹ nhàng liếm đôi môi phấn hồng mềm mại của Lãnh Y, tham luyến hương vị ngọt ngào nơi bờ môi ấy, một lần lại một lần, không biết điểm dừng.
Liếm khoảng mười phút, Hồ Mộ Y chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đẹp như làn thủ thủy sâu thẳm nhìn đôi mày dần giãn ra của Lãnh Y, hai má đượm thêm màu phấn hồng nhàn nhạt, mái tóc dài buông ngang trán, cả người lộ ra vẻ quyến rũ yêu kiều. Nhìn đôi môi mỏng manh tái nhợt của Lãnh Y vì được mình hôn mà đỏ tươi như đóa mân côi, niềm tự hào mãnh liệt trào dâng từ đáy lòng. Hồ Mộ Y liếm liếm môi, cúi người, nằm úp sấp lên ngực Lãnh Y, còn làm như mình là con tiểu hồng hồ ngày trước, làm nũng dùng hai má nhẹ nhàng cọ cọ lên ngực Lãnh Y, cảm giác mềm mại căng tròn khiến nàng quên mất thể trọng của mình hiện tại, híp mắt hưởng thụ, cơ hồ toàn bộ thân mình đều đè lên người Lãnh Y, dùng sức cọ cọ.
Trong lúc mơ màng ngủ Lãnh Y cảm thấy trên ngực như bị cái gì đè lên, đồng thời sức nặng lại không ngừng tăng thêm, chỗ ngực giống như bị muỗi đốt vậy, tê dại đến tận xương, có chút khó chịu, lại có chút hưởng thụ nói không nên lời. Nhưng vô luận Lãnh Y cố gắng thế nào cũng đều không mở mắt được, chỉ có thể bĩu môi, theo quán tính ôm lấy cái đầu nho nhỏ lông xù trước ngực, lầm bẩm nói mơ: “Hồng nhi?”
“Phải, Y Y, là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-ly-chang-ra-ho-ly/1360886/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.