Gia đình cậu ta, cả cha lẫn mẹ đều có thành tựu lớn trong sự nghiệp, thậm chí mẹ cậu ta còn giỏi hơn cả cha cậu ta.
Cậu ta đã nhận được bài học, chỉ là tôi không nhận được lời xin lỗi, "Tần Diệu Đồng” cũng vậy.
Sau kỳ thi giữa kỳ, thành tích của tôi thực sự đã được cải thiện so với trước đây.
Nhưng vẫn chưa đủ.
Trên trường học, tôi không gặp Tần Tư Vũ nhiều, nhưng cô ta được coi là nhân vật nổi tiếng trong trường, những tin tức về cô ta vẫn không ngừng lọt vào tai tôi.
Cô ta tham gia cuộc thi nào, giành giải thưởng gì, hay chuyện giữa cô ta và Hạ Phạm, hoặc thậm chí là những tin đồn giữa tôi và cô ta.
Cuối tuần, tôi cũng không muốn về nhà họ Tần.
Việc tìm cớ để không về nhà không khó.
Tôi mua vé đi tham quan tất cả các khu triển lãm trong thành phố.
Tôi nhìn thấy rất nhiều thứ được lưu lại từ lịch sử, thậm chí còn tìm thấy những cái tên quen thuộc trong một vài ghi chép, nhưng cũng có nhiều người giống như tôi, đi qua lịch sử mà không để lại một lời nào, như những dòng suối nhỏ hòa vào biển lớn.
Ngay cả bây giờ, tôi vẫn mang trong lòng những cảm xúc phức tạp.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tôi may mắn được nhìn thấy Hoa Hạ hưng thịnh.
Ngay cả khi đi trên những nơi từng đi qua, tôi vẫn thường xuyên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ho-noi-toi-la-thien-kim-that/2714454/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.