(Ba mươi ba)
Khoảng thời gian cuối năm 2019, bởi vì gặp gỡ Ngụy Nam Tô nên đã được điểm tô khắc cốt ghi lòng.
Giữa trạng thái tâm lý không mấy ổn định và đề xuất điều trị của bác sĩ tâm lý, tôi bắt đầu thử dùng lời văn ghi chép sinh hoạt thường ngày trên blog. Dưới sự khích lệ của Ngụy Nam Tô, tôi viết những cảnh mơ và suy nghĩ kì lạ trong đầu thành tiểu thuyết, may mắn đã trở thành một tác giả gốc tạm có thể kiếm sống nhờ văn chương.
Mà Ngụy Nam Tô đã viết rất nhiều bài hát mới, em dùng từng nốt nhạc chứa đựng tài hoa của em, dùng đầu ngón tay nhảy múa tấu lên ao ước của em.
Nhưng con đường theo đuổi ước mơ hầu như đã định sẵn là không suôn sẻ, Nam Tô gửi vô số demo nhạc cho vô số công ty âm nhạc, nhưng chưa thể gặp được Bá Nhạc tán thưởng em, những bản nhạc kia đều như đá chìm đáy biển.
Có lẽ có đôi lúc, giá trị của tài hoa bị hạ thấp thảm hại.
Thế giới của người trưởng thành không có Utopia, tài hoa thường cần có nhân mạch, tiền tài và vận may nâng đỡ mới có thể tỏa sáng rực rỡ.
(Ba mươi tư)
Cho dù ngày tháng trôi qua bận rộn, tôi và Ngụy Nam Tô vẫn chăm sóc cây con rất chu đáo.
Nó không phụ sự mong đợi tha thiết của chúng tôi, cố gắng ra vài nụ hoa đáng thương.
Hầu như ngày nào Ngụy Nam Tô cũng đến ăn chực. Ăn cơm xong, Ngụy Nam Tô sẽ ôm ghita đàn bgm cho tôi, còn tôi ngồi trước laptop
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-noi-dong-hoang-chuoi-xanh-ne-cung/2135753/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.