Tết năm đó không giống như những năm trước.
Nhà họ Hoàng sụp đổ, Phòng Thương mại được thanh lọc, mặc dù tiên sinh đã giao quyền cho cấp dưới nhiều nhất có thể, nhưng gần đến giao thừa, anh vẫn bận rộn đến mức không thấy tăm hơi đâu.
Đông Văn Li cũng không hề rảnh rỗi.
Sau mấy ngày nghỉ ngơi, sức khỏe được cải thiện, nhưng đến giờ vẫn chưa nộp lại tài liệu dịch thuật mà cô đã hứa.
Tiên sinh mua cho cô một chiếc laptop rất hiếm, dày bằng nắm đấm tay của cô, chức năng và sự tiện lợi của thiết bị tiên tiến này làm cô bất ngờ hết sức, chắc chắn cô không thể nào tưởng tượng được, trong hai mươi, ba mươi năm nữa, laptop sẽ còn mỏng hơn một quyển sách.
Nhưng cô vẫn đang ở trong giai đoạn nhập môn cách sử dụng máy tính, gõ chữ bằng một ngón rất bất tiện, không giống như đang dùng máy tính, mà giống gửi điện báo hơn.
Cô dời chiếc laptop cồng kềnh sang một bên, lấy một tờ giấy trắng và một cây bút máy, cây bút Montblanc thân trắng hút mực rất nhanh, mực bút máy xanh nhạt xuất hiện trên tờ giấy, cô viết từng từ tiếng Pháp, tạo thành một câu.
Cô đã đọc rất nhiều, lại còn học thuộc lòng, đã tích lũy được một vốn từ vựng đáng kể, cho nên khi dịch, cô cũng không cần phải chỉnh sửa bản thảo, chỉ cần suy nghĩ một lần, câu từ sẽ tuôn ra.
Cô bắt đầu đắm chìm trong công việc, thời gian trôi qua rất nhanh, thím Nại gõ cửa mấy lần, bưng thức ăn vào cho cô, sau đó nói không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-tien-sinh-mich-nha-tu/2134337/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.