Tiệc trà chiều trong trang viên rất sôi nổi.
Tiên sinh nói con gái nên được nuông chiều.
Hoa Nhài nghe thấy lời này thì càng vui vẻ hơn, cô ấy lấy máy ảnh ra, chụp rất nhiều ảnh, sau đó còn phấn khởi chỉ đạo người ta mang một chiếc ghế từ trong nhà ra cho cô ấy, đòi một ly Cappuccino, sau đó còn bắt bẻ, đòi ăn một chiếc bánh nhỏ.
“Ngài nhìn con gái tôi kìa, vừa nghe nói đến nhà tiên sinh, nó đã vui vẻ như vậy.”
Tiên sinh vươn tay cầm lấy ly cà phê trên bàn, ánh mắt lướt qua phong cách bày trí hoa rất khác biệt, anh khách sáo mỉm cười: “Nếu có thể làm tiểu thư Hoa Nhài vui vẻ, sảnh đón khách trong trang viên của kẻ hèn mọn này xem như cũng phát huy hết tác dụng.”
Anh nói lời lấy lòng, Chủ tịch Phòng Thương mại cũng phơi phới, nhưng nghĩ đến giá thuê mặt bằng của mấy cửa hàng dưới quyền kiểm soát của ông ấy liên tục tăng cao, ông ấy vẫn đau đầu hết sức.
“Tiên sinh, người đi thuê mặt bằng cũng rất khó xử.”
“Đương nhiên tôi biết ngài khó xử, nhưng tôi cũng chỉ là một thương nhân bình thường, có lòng mà không có lực, cũng chỉ biết xu nịnh để ngài trả tiền thuê cho tôi, bất kể là hành lang hoa nhài hay là số bánh ngọt có tiền cũng không mua được này, tất cả đều là để lấy lòng ngài.”
Chủ tịch Phòng Thương mại ngây người: Được lắm, vẫn vô lại như mọi ngày.
Sau khi tiếp quản các cửa hàng này, ông ấy mới biết người trước mặt đã tự tay tăng giá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-hong-tien-sinh-mich-nha-tu/2134425/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.