Tạ Bích lần này ra khỏi Đại Lý Tự, khó tránh khỏi phải qua lại trong cung, cũng như lui tới nhiều nơi trong kinh thành.
Ở Đông Đô, tin tốt chưa chắc đã có người biết, nhưng vận rủi thì lại được người ta thêu dệt, truyền đi khắp nơi.
Tạ Bích chọc giận Bệ hạ, bị giam vào Đại Lý Tự, không biết giới quan lại quyền quý trong kinh thành sẽ đồn đại thế nào. Hắn đến các phủ đệ một lượt, một là để các thế lực thuộc phe nhà họ Tạ yên tâm, hai là vì những người này đa phần là môn sinh tâm phúc của phụ thân hắn, đối với tộc Bắc Nhung đều cố gắng chủ hòa. Tạ Bích kiên quyết đòi nghênh chiến không chỉ chọc giận Hoàng đế mà còn làm nguội lạnh trái tim của những người này, hắn ra mặt giải thích một phen cũng có thể tránh nảy sinh hiềm khích.
Ngoài ra, hắn còn phải đến chỗ Tĩnh Ninh Đế để chính thức tạ ơn.
Giang Vãn Nguyệt dù không rành thế sự cũng biết những ngày gần đây hắn khó tránh khỏi nhiều cuộc xã giao.
Giới quyền quý Đông Đô rất coi trọng việc phu thê như một thể thống nhất, nếu trong phủ có chính thê, phu thê thường cùng ra cùng vào, cùng nhau xã giao khách sáo.
Thế nhưng mấy ngày nay Tạ Bích ngày nào cũng ra ngoài, lại chưa từng nói sẽ đưa nàng đi cùng đến nơi nào.
Giang Vãn Nguyệt đắn đo hồi lâu, cuối cùng lấy hết can đảm bước lên hỏi: “Phu quân, gần đây có tiệc tùng xã giao gì không ạ? Có cần thiếp đi cùng không?”
Đầu ngón tay như ngọc của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ly-cung-te-tuong-lanh-lung/2986641/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.