Ánh mắt Tần Lãng đau đớn nhìn tôn nữ
Thời trẻ ông xuôi Nam ngược Bắc trên những con thuyền vận chuyển đường sông, chỉ có một nữ nhỉ ở lại Bích Lung Hạp. Sau này nữ nhi của ông đem lòng yêu Giang Diên, hai người thành hôn, rồi nữ tế lại có công danh, nữ nhi cũng thuận lợi sinh hạ một bé gái, cả nhà sống những ngày tháng bình yên ổn định.
Nào ngờ nữ tế một lòng trị thủy, mất sớm khi đang tại vị ở Giang Tây, nữ nhi lại nhất quyết đến Giang Tây tìm trượng phu, chẳng may sẩy chân rơi xuống vách núi, từ đó chỉ còn lại một mình Giang Vãn Nguyệt.
Với tôn nữ duy nhất này, Tần Lãng tất nhiên yêu thương vô cùng.
Nhưng ông quanh năm phải đi vận chuyển bên ngoài, trong nhà lại không có nữ nhân nào tinh tế để chăm sóc tôn nữ, vì vậy Giang Vãn Nguyệt vẫn luôn được nuôi dưỡng ở nhà tại Bích Lung Hạp. Mấy năm nay việc làm ăn của ông ngày càng lớn, nhưng tôn nữ vẫn cùng những nữ tử trạc tuổi ở Bích Lung Hạp, mùa hạ hái sen, đêm về đánh cá. Bởi vì mọi người ở Bích Lung Hạp đều sống nhờ vào sông nước, các cô nương trong cả huyện từ đời này sang đời khác đều làm cùng một nghề.
Giang Vãn Nguyệt không có thói quen của tiểu thư nhà giàu cố nhiên là tốt, nhưng quá ngây thơ trong sáng, khó tránh khỏi bị người khác coi thường.
Nhất là ở kinh thành, nơi toàn những kẻ nịnh cao đạp thấp, nhầm lẫn ngọc trai thành mắt cá.
Nhưng cũng tốt, phen này Giang Vãn Nguyệt không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-ly-cung-te-tuong-lanh-lung/2986664/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.