Ta giữ dáng vẻ quang minh chính đại.
Trong kế hoạch của Tô Minh Nhan, ta vốn nên hôn mê bất tỉnh trong căn phòng này, mặc cho nó hắt nước bẩn.
Hoặc cho dù ta tỉnh lại thì cũng nên giống như kiếp trước, vì thể diện của gia tộc mà nhẫn nhịn một lúc, sẽ không vạch trần nó trước mặt người ngoài, không phơi bày tranh đấu giữa tỷ muội ra ánh sáng.
Ấy vậy mà ta đã thu xếp đâu vào đấy, ung dung ngồi đây chờ nó.
Người ta đâu có mù --
Ngay lúc này.
Trong phòng của Tần Yến, giường chiếu chỉnh tề.
Y phục của ta cũng không hề có chút sơ hở.
Những người vây quanh ở đây đều xuất thân từ danh môn thế tộc, chuyện dơ bẩn trong nội viện, ai chưa từng thấy qua?
Ta chỉ cần hơi gợi ý một chút, bọn họ đương nhiên sẽ hiểu rõ đầu đuôi bên trong.
Ta chính là cố ý nói ra, để những người thế tộc này hiểu rõ --
Bọn họ đều bị Tô Minh Nhan xem như quân cờ.
Từ nay về sau, bọn họ sẽ không thể tin một lời nào của Tô Minh Nhan nữa.
Quả nhiên, ta nhàn nhạt quét mắt một vòng, sau khi nhận ra mình bị lợi dụng, sắc mặt mọi người đều vô cùng khó coi.
Tô Minh Nhan bị ta tát một bạt tai, trong mắt lóe lên vẻ căm hận, nhưng ngay sau đó lại lập tức trở thành bộ dạng tủi thân đáng thương, khiến người ta nhìn thấy mà thương.
Tiếc là, sẽ không còn ai đứng ra nói giúp nó nữa.
Mọi người lục tục cáo từ rời đi.
Xung quanh trở nên yên tĩnh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-yen-tu-noan/2316975/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.