Phó Cẩm Họa biết rõ, muốn cứu vãn ván cờ đang thua này của mình thì phải khiến cả bàn cờ rối loạn hoàn toàn, mới có thể mong giành thắng lợi ngay trong nguy hiểm. Hoặc dùng nước cờ hiểm làm rối loạn lòng người, hoặc dùng chiêu thức kì diệu phá thế thua…
Phó Cẩm Họa đưa tay ra trước mặt Ngu Tấn Thanh, xòe bàn tay mịn màng như ngọc ra, bên trong là chiếc bình ngọc nhỏ xinh xắn, chỉ nghe thấy nàng nói: “Trong chiếc bình ngọc này có chứa Thiên Kim Túy, Gia Luật Sở Tế có thể dựa vào mùi hương này mà tìm đến đây…”
Ngu Tấn Thanh đón lấy chiếc bình ngọc, lạnh nhạt nói: “Ta biết phải làm thế nào rồi.” Nói đoạn, chàng gọi Chân Phiến vào, nói: “Chân Phiến, ngươi đem chỗ Thiên Kim Túy trong chiếc bình này rắc lên người mấy con ngựa, sau đó sai người cưỡi ngựa đi về những hướng khác nhau, nhất định phải ngày đêm không nghỉ đưa ngựa ra xa khỏi thành An Lăng.”
Phó Cẩm Họa nghe thấy thế liền khẽ cười, ngầm khen một câu “Tuyệt diệu”, như vậy thì Gia Luật Sở Tế kia dù có chắp cánh mà đuổi theo cũng không biết được, rốt cuộc Thiên Kim Túy đã đi đến chỗ nào.
Còn về Tế Dương vương, rồi chàng sẽ có cách tìm được nàng, phải không?
Chẳng bao lâu sau, Phó Cẩm Họa bèn từ gian trước quay về phòng mình. Thanh Bích vẫn đợi trong phòng, thấy Phó Cẩm Họa trở về thì nói với vẻ không hiểu: “Hôm nay sau khi cô nương ra gian trước, công tử liền sai người đưa đến mấy bộ quần áo, Thanh Bích nhìn màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-cung-cam-tu/311889/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.