Lê Đường vốn đã không có nhiều sở thích giải tỏa áp lực, vậy mà quen Khương Lệnh Từ chưa bao lâu đã bị anh phát hiện đến tận hai cái. Anh có biết rằng họa sĩ mà không có thú vui xả stress thì dễ phát điên lắm không?
Những ngón chân trắng trẻo, tròn trịa như những viên ngọc của cô khẽ co lại. Cô rất muốn nói với Khương Lệnh Từ rằng, anh có thể giả vờ như không biết tài khoản đó là của tôi không?
Khương Lệnh Từ thấy cô đi chân trần đứng cạnh bàn ăn, giọng điệu bình tĩnh mà thản nhiên: "Mang dép vào, rồi qua đây ăn trưa."
Vừa nói, anh vừa trượt màn hình xuống, hiện lên bức tranh bộ đồ ngủ màu hồng phấn.
Lê Đường lập tức cảm thấy như sự yên lặng trước cơn bão. Cô thậm chí còn nghi ngờ, không biết Khương Lệnh Từ có đang hối hận vì đã giúp cô “ỷ thế để hiếp người” và mở khóa tài khoản không.
Cô ngoan ngoãn chạy đi xỏ dép, sau đó cẩn thận ngồi xuống trước mặt anh, cầm một miếng bánh sừng bò lên, thầm cầu nguyện Khương Lệnh Từ đừng đọc phần bình luận.
Cô sợ những bình luận táo bạo trong đó sẽ khiến Khương Lệnh Từ "đứng hình", ví dụ như mấy câu về li3m láp, đoán kích thước, chắc chắn vị chính nhân quân tử này không chịu nổi.
Sau khi ăn trưa xong, Khương Lệnh Từ mới thản nhiên mở miệng: "Lê Đường..."
Lê Đường phản xạ có điều kiện, đặt muỗng xuống, lập tức đưa tay ôm trán, giả vờ ngất: "Aiya, đầu tôi chóng mặt quá..."
Hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-duong-than-nien/2723791/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.