Đúng vậy, người theo chủ nghĩa không kết hôn triệt để nhất chính là Lê Uyên. Từ lúc đủ tuổi kết hôn đến giờ đã hơn mười năm, anh ấy vẫn luôn kiên trì quan điểm của mình.
"Lê Đường, em coi anh là thằng ngốc à?"
Lê Uyên đạp mạnh chân ga, chiếc Rolls-Royce Cullinan màu xanh lập tức lao vút đi, cảm giác dính lưng vào ghế suýt nữa khiến Lê Đường nôn hết ra ngoài, vội vàng túm chặt dây an toàn: "Anh trai anh trai, đây là xe việt dã, không phải xe thể thao, anh đi chậm chút!"
Anh trai của cô không phải thằng ngốc, mà là thằng điên!!!
"Xe thể thao? Em lén lút chơi xe thể thao sau lưng anh? Đua xe sao?"
Lê Uyên nhanh chóng bắt được trọng điểm trong câu nói của cô, đúng lúc xe cũng tiến vào trung tâm thành phố, anh ấy thả lỏng chân ga, chậm rãi hỏi với vẻ mặt vô cảm.
Lê Đường theo bản năng muốn bịt miệng, nhưng đã muộn: "Em không..."
"Nói thật."
"Không đua xe, chỉ đua thử một lần thôi, còn có Khương Lệnh Từ đi cùng. Sau này em không chơi nữa."
Lê Đường uể oải báo cáo sự việc ngày hôm đó với anh trai, dĩ nhiên, cô hoàn toàn lược bỏ phần cảnh nóng trong xe sau cuộc đua.
"Tóm lại, em không chơi nữa."
Nếu không phải gần đây mỗi đêm cô đều mơ thấy Khương Lệnh Từ hôn mình, thì chỉ riêng pha suýt đâm vào đầu xe hôm đó cũng đủ khiến cô gặp ác mộng cả tuần.
Nghĩ như vậy, mơ mộng xuân vẫn còn dễ chịu hơn chút.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-duong-than-nien/2723821/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.