Hoa lan hồng: [Cá voi khiến em sướng, hay quạt khiến em sướng?]
Trong căn phòng kín rèm, Lê Đường toàn thân mềm nhũn nằm trên giường. Chờ đến khi tiếng rung của cây quạt ngọc trắng dừng lại, chiếc điện thoại trên đầu giường khẽ rung lên một cái.
Lê Đường vươn cánh tay ướt đẫm của mình, mò mẫm hồi lâu mới dùng đầu ngón tay quắp lấy điện thoại, suýt nữa thì rớt trúng mặt.
Cô cứ tưởng là Đại Lê gọi cô xuống nhà, ai ngờ vừa nhìn vào màn hình, đập vào mắt chính là câu này của Khương Lệnh Từ.
Cổ tay thiếu nữ khẽ run lên. Chiếc điện thoại vẫn rơi xuống, răng vô tình va vào môi dưới. Cô theo phản xạ, đầu lưỡi khẽ lướt qua, lập tức cảm nhận được vị tanh ngọt tràn lên.
Bên phải môi bị rách một đường dọc, trông như vừa bị cắn.
Nhưng giờ phút này, Lê Đường chẳng còn tâm trí để bận t@m đến nó, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ: A a a a a! Cá voi nhỏ bị phát hiện rồi!
Cô đã nói mà, sao Khương Lệnh Từ có thể vô duyên vô cớ nhặt con thú nhồi bông nhỏ mà cô đã ném ra sau rèm cửa, còn cầm lên chơi chứ!
Vài giây sau, Lê Đường lại ngã người xuống gối. Mái tóc rối tung vắt ngang qua gò má thiếu nữ, chiếc áo ngủ mỏng manh trên người không biết đã trượt xuống nơi nào, lúc này cô chỉ còn lại một thân thể trắng muốt nằm trên giường, bên chân còn đặt một cây quạt ngọc trắng tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-duong-than-nien/2723823/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.