Đoạn đối thoại đó dĩ nhiên đã đến tai Tề Nghiên. Hắn cố ý sai người báo cho ta biết đêm nay hắn không triệu người thị tẩm, sẽ ngủ một mình.
Một chuyện vạch trần sự thật như thế cũng đáng để hắn cho cả thiên hạ biết sao, ta có chút cạn lời.
Tiểu Thúy biết ta muốn đi “sắc dụ” Tề Nghiên thì tỏ ra vô cùng ủng hộ, mất nửa ngày trang điểm cho ta. Y phục lố lăng đến nỗi Giẻ Rách nhìn thấy cũng giật mình, không nhận ra ta nữa.
Ta: “…”
Con bé này quả nhiên vẫn chưa từ bỏ ý định tranh sủng!
Tiểu Thúy rất hài lòng: “Nương nương nhan sắc hơn người, nhất định sẽ được bệ hạ yêu thích.”
Thế là ta bị đưa đến tẩm điện của Tề Nghiên. Khi đến nơi, hắn vẫn còn ở Ngự Thư Phòng xử lý chính sự, để ta một mình trong tẩm điện chờ, y như ngày đầu ta mới đến.
Đáng tiếc, ta là một người ham tiện nghi, đầu đầy châu ngọc, mặc váy áo kỳ lạ, ta thấy không thoải mái chút nào. Nghĩ rằng đã gặp Tề Nghiên trong mọi tình huống, ta liền tự ý cởi hết đồ mà Tiểu Thúy đã chuẩn bị, chỉ mặc áo lót ngồi trên giường chờ hắn, rồi… chờ đến khi ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy, Tề Nghiên đang nằm bên cạnh, dùng ngón tay vuốt lông mày ta. Thấy ta mở mắt, hắn mỉm cười: “Nàng chính là ‘sắc dụ’ ta như vậy sao?”
Ta vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, chuyện “sắc dụ” đã sớm bay đâu mất. Giờ ta chỉ theo thói quen lăn vào lòng hắn, định ôm lấy vòng eo săn chắc kia.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-chi-la-nguoi-chay-tron/2847727/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.