Editor: Dứa
Câu nói “Bệ hạ rơi xuống vực” vừa lọt vào tai, Triệu Quy Nhạn lập tức mềm nhũn hai chân, suýt đứng không vững. May sao Hà ma ma nhanh tay lẹ mắt, vội vàng đỡ nàng từ phía sau mới giúp nàng không ngã xuống.
Hiện giờ nàng không thể mắc bất kỳ sai lầm nào, nàng sắp lâm bồn rồi, nếu ngã, chỉ sợ sẽ phải sinh non.
“Sao có thể…” Môi Triệu Quy Nhạn trắng bệch, nàng khẽ nói.
Nàng nhớ tới cơn ác mộng trước đó, chỉ là mơ thôi mà? Sao, sao lại trở thành sự thật?
Thải Nguyệt giàn giụa nước mắt, khóc đến nỗi thở không ra hơi. Nàng ấy quỳ cạnh Triệu Quy Nhạn, nhìn gương mặt nhanh chóng trở nên tái mét của Triệu Quy Nhạn.
Phải làm sao đây! Hoàng hậu nương nương chỉ mới mười sáu tuổi, còn trẻ như vậy, hiện giờ phu quân đột ngột qua đời, trong bụng nàng còn đứa bé chưa chào đời, sao nàng có thể sống sót được trong hoàng cung ăn thịt người không nhả xương này chứ?
Người trong Phượng Nghi Cung hoảng loạn, nỗi lo về tương lai bao trùm khắp nơi. Nghĩ đến số phận của mình sau này, mọi người không khỏi nức nở.
Triệu Quy Nhạn nghe thấy tiếng khóc rấm rứt, bên tai ong ong. Giờ đây tâm trí tỉnh táo đã trở thành một mớ hỗn độn, rối bòng bong, khiến nàng không phản ứng được gì.
Hà ma ma đỏ mắt, bà lớn tuổi nên hiểu biết nhiều. Dạo trước từng chịu nỗi đau mất chủ, hiện tại tuy bà đau khổ, nhưng lại là người phản ứng nhanh nhất, giờ không phải lúc để âu sầu buồn bã. Bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tre-khuan-ti-moc-nhi/879972/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.