Bóng tối bao trùm lấy vùng đất tuyết mênh mông vô tận, ánh đèn từ ngôi biệt thự ẩn mình trong rừng thông le lói yếu ớt.
Phương Thức Thu mở mắt, điều đầu tiên cảm nhận được là một mảng đen xám hỗn độn, như một lớp màng mỏng phủ lên con ngươi.
Cậu chớp mắt, thử nhấc từng ngón tay. Dường như thuốc tiêm vào người đã hết tác dụng, cảm giác tê liệt dần dần trở lại.
Ý thức chìm trong bóng tối bị đánh thức bởi những động tác cứng đờ như máy móc. Cơ bắp và dây thần kinh giằng co, đau đớn kéo dài âm ỉ lan tỏa trong cơ thể đang chìm vào giấc ngủ.
Đôi chân bị bẻ cong quá mức trở nên đau nhức, bất lực. Từ phần thắt lưng trở xuống truyền đến từng cơn đau dữ dội, như kim châm, xoáy sâu vào trong đầu óc chậm chạp, buộc cơ thể và ý thức đang khao khát nghỉ ngơi phải tỉnh táo.
Đau đớn, mệt mỏi, lạnh lẽo...
Tất cả những cảm giác tiêu cực mà Phương Thức Thu có thể nghĩ đến đều chen chúc xâm chiếm cơ thể cậu, luân phiên gặm nhấm những dây thần kinh nhạy cảm như dao cùn cứa vào da thịt.
Chúng giống như những sinh vật sống có thể thở, ký sinh giữa da thịt và xương cốt, sinh sôi nảy nở theo từng nhịp tim, tranh giành lãnh địa với ý thức của cậu.
Phương Thức Thu nhắm mắt nằm thở dốc trên giường, tiếng rên rỉ bị kìm nén trong cổ họng khô khốc, lồng ngực phập phồng lên xuống, hàng mi và những ngón tay đặt trên tấm chăn mỏng khẽ run lên vì đau đớn.
Ga trải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hon-dat-vang-mai-vu-quy/821774/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.