Nếu hỏi Chu Mặc Ngân hối hận nhất việc gì, thì chính là phái Hoa Ngu đến cạnh Chu Lăng Thần. Trước đó hắn cũng không biết, Hoa Ngu lại có một tay y thuật tốt đến vậy.
Trước đây, hắn chưa từng xem trọng Hoa Ngu...
" Hoàng thượng quốc sự bận rộn, điểm này ai gia hiểu, nào dám phiền hà Hoàng thượng. " Tĩnh Vinh nói chuyện có phần mất tự nhiên, tuy vậy, giọng điệu vẫn cực kỳ ôn hòa.
Đôi mắt ấy tựa như làn thu thủy, ẩn chứa tình ý, lại còn ôn nhu dịu dàng nhìn Chu Lăng Thần.
Hoa Ngu trông Tĩnh Vinh mà không khỏi líu lưỡi, độ khủng bố của chuyện này còn hơn cả bàn tay đang đặt trên lưng nàng. Nàng nghĩ đến tuổi tác của Tĩnh Vinh, rồi lại nhìn Chu Lăng Thần.
Kế mẫu trẻ tuổi xinh đẹp, xứng với dung mạo tuyệt hảo của con riêng, nói không chừng...
Chu Lăng Thần đối với hậu cung không lạnh không nóng, lại có tình thú kích thích như vậy!
Đúng là khẩu vị của biến thái mà!
Chu Lăng Thần thấy nàng không nói lời nào, chỉ dùng một đôi mắt phượng giống như hồ ly không ngừng nhìn hắn và Tĩnh Vinh. Ánh mắt hắn lập tức trở nên nguy hiểm.
" Ngươi đang nhìn cái gì? " Hắn kề sát bên tai nàng mà hỏi.
Nhiệt khí đánh vào vành tai Hoa Ngu khiến nàng rùng mình một trận. Nàng run run, bấy giờ mới hồi thần lại, đối diện với gương mặt tràn đầy nguy hiểm của Chu Lăng Thần.
Trong lòng nàng vang lên hồi chuông cảnh báo.
Tên này, đột nhiên làm sao vậy?
" Thu lại tâm tư của ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353432/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.