Không biết có phải do ban ngày nghĩ nhiều hay không, mà đêm đó ta mơ thấy một giấc mộng.
Trong mơ, Bùi Dụ vẫn đẹp như vậy, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng nhìn ta, nói: “Ta không thích ngài nữa. Hòa ly đi!”
Chàng quay người nắm lấy tay một nữ tử khác, ánh mắt chàng nhìn nàng ta vẫn dịu dàng như trước kia, còn nói: “Ta muốn gả cho nàng, sinh con cho nàng.”
Nữ tử ấy cao hơn ta, mạnh mẽ hơn ta, cũng thông minh hơn ta—kiểu người rất được ưa chuộng ở thời đại này.
Còn ta chỉ có thể đứng từ xa, trơ mắt nhìn bọn họ. Buồn muốn chết.
Ta khuyên chàng rằng sinh con sẽ hại đến thân thể, để lại rất nhiều di chứng. Nhưng Bùi Dụ không nghe, trước khi quay đầu còn trừng mắt nhìn ta, hung dữ quát: “Liên quan gì đến ngươi?!”
Trong mơ, ta cứ thế đứng nhìn bọn họ tay trong tay bái đường thành thân.
Bùi Dụ mặc hỉ phục đỏ rực, vui vẻ đến mức khiến ta suýt bật khóc.
Nhưng ta đã là người lớn rồi, nên ta nhịn.
Nữ tử xa lạ ấy cướp đi lang quân của ta, chiếm luôn nhà của ta, còn muốn đuổi ta đi. Bùi Dụ cũng không thèm quan tâm.
Lúc ta thu dọn hành lý, bọn họ còn đứng sát bên nhìn chằm chằm, như sợ ta lấy trộm vàng bạc châu báu. Rồi lạnh lùng, khó chịu đẩy ta ra khỏi phủ Hoàng nữ, “rầm” một tiếng đóng chặt cửa lại.
Ta đeo cái bọc nhỏ, cúi đầu lê từng bước, cuối cùng tìm được một túp lều tranh rách nát để ở.
Lều tranh lạnh thì thôi, mỗi lần gió
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phu-benh-kieu-yeu-ta-den-dien-cuong/2839338/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.