Cuộc sống ở trang viên vô cùng nhàn nhã tự tại. Sau khi truyền lại công thức làm kem và vô số món ăn hiện đại khác cho đầu bếp trong phủ, ta chẳng còn vướng bận gì, ngày ngày đều tung tăng ra ngoài chơi. Ta còn làm một tấm lưới đi bắt cá, mấy con cá nhỏ bắt được thì chiên vàng đều hai mặt, thơm phức đến mức khiến Ban Giới đứng ngoài cửa thèm nhỏ dãi.
Nhưng Bùi Dụ lại không chia cho Ban Giới ăn, do đây là cá ta bắt được. Ngoài ta ra, chàng không cho ai động đũa hết.
Những ngày tháng vui vẻ trôi qua nhanh chóng, chớp mắt trời đã vào thu. Nữ hoàng khởi giá hồi kinh, ta và Bùi Dụ dĩ nhiên cũng theo về phủ. Lúc rời đi trong lòng không tránh khỏi quyến luyến, Bùi Dụ liền dỗ dành ta, hứa sang năm hè sẽ lại đến.
Bọn ta vừa về đến phủ thì chẳng bao lâu sau long giá của Nữ hoàng cũng hồi cung. Sau khi xử lý một số chính sự, ngài lập tức phong thêm một vị mỹ nhân. Hôm sau, vị mỹ nhân ấy sai người tới mời Bùi Dụ vào cung.
Ta ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, bèn hỏi: “Chàng quen vị mỹ nhân mới được sắc phong này à?”
Bùi Dụ cười đầy ẩn ý: “Thê chủ thử đoán xem?”
“Ta đoán sao nổi, chẳng lẽ là người ta quen?”
“Cũng không tính là quen, nhưng thê chủ có biết tới hắn.”
Ta biết à...?
Chẳng lẽ là... Nhược Tố?!
Ta hít một hơi sâu, trong mắt Bùi Dụ hiện ý cười.
“Hắn có sức hút đến vậy sao?”
Đây chẳng phải là Nữ hoàng cướp nam thiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phu-benh-kieu-yeu-ta-den-dien-cuong/2839348/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.