Ăn uống no say trở về phủ, ta mới biết khoảng thời gian ngắn ngủi ta đi mua đồ, trong phủ đã xảy ra chuyện gà bay chó sủa gì. Cũng hiểu ra vì sao đám gia nhân ai nấy đều mang vẻ mặt như vừa tránh được một kiếp nạn, sống sót sau tai ương. Ban Giới còn vỗ ngực bước tới nói với ta, cứ thế này nữa, tim nàng sớm muộn gì cũng sinh bệnh mất thôi.
Bùi Dụ len lén nhìn ta, “Thê chủ, ngài đang giận sao?”
Ta sao mà giận chàng được, chỉ thấy vừa buồn cười vừa bất lực. Ta ghé lại gần, khẽ hôn an ủi chàng, “Không giận, nhưng lần sau không được như vậy nữa nhé.” Ta nào có làm điều gì có lỗi, đừng dội nước bẩn lên người ta thế chứ.
Bùi Dụ vội vàng gật đầu. Ta nhìn bụng chàng, có chút lo lắng, “Có thấy khó chịu không? Hay ta mời thái y đến xem thử?”
“Không cần đâu.” Chàng cười lấy lòng, “Không đau.”
Vậy mà đến đêm, đang ngủ ngon giấc, ta lại bị tiếng rên khe khẽ đầy đau đớn của chàng đánh thức. Thấy chàng ôm bụng nhíu mày, ta lập tức sai người cưỡi ngựa đi mời thái y ngay trong đêm, còn mình thì luống cuống chẳng biết làm gì, cũng không dám chạm vào người chàng.
“Thê chủ, ta không sao. Chỉ hơi khó chịu chút thôi.”
Đến lúc này rồi mà chàng vẫn còn cố gắng trấn an ta, ta thật chẳng biết nên khóc hay cười. May mà cơn đau của chàng chỉ kéo dài một lát rồi qua, ta vội bưng chén nước ấm cho chàng uống. Cuối cùng thì thái y cũng tới.
Để rút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phu-benh-kieu-yeu-ta-den-dien-cuong/2839353/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.