Lãnh Thiên Minh lạnh lùng nhìn bọn chúng, đây là đám người thường ngày không coi hắn ra gì, hắn tự thấy nực cười, con người đúng là loại sinh vật biến hóa vô thường, nhưng nghĩ kỹ thì, mặc dù thái độ bọn chúng không tốt, nhưng chưa từng làm hại hắn.
“Đứng dậy đi, ta không rảnh đối phó với các ngươi, sau này nghe lời Tiểu Lan làm việc là được”.
Nói xong còn quay sang nháy mắt với nàng, Tiểu Lan thì cười thầm bên cạnh.
Dùng bữa xong, Lãnh Thiên Minh bắt đầu đi tới đại điện vương cung, từ xa nhìn vào, đại điện hùng vĩ tráng lệ, khiến người ta không khỏi cảm thán, khi vào đến đại điện, càng làm người ta kinh ngạc hơn, những cột gỗ nguyên tấm đồ sộ dựng thẳng tắp tới đỉnh sảnh, xung quanh là những bức phù điêu tinh xảo, nền được lát đá đen ngay ngắn.
“Đỉnh vãi, căn phòng này mà ở thời hiện đại, đáng giá bao tiền đây?”
Một tiểu thái giám đi tới.
“Thất hoàng tử, chỗ của ngài ở phía trước, mời ngài theo ta”.
Lãnh Thiên Minh ừm một tiếng rồi đi theo, đứng bên phải là trọng thần Bắc Lương, bên trái là hoàng thân quốc thích, hoàng tử đứng trước nhất, xem ra, vị trí hoàng tử là cao nhất, nhưng nghĩ cũng phải, dù sao người kế vị tương lai đều nằm trong số đó.
Tam hoàng tử và ngũ hoàng tử đã đứng phía trước, thêm hắn là có 3 hoàng tử nghị triều, mặc dù Bắc Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-yeu-nghiet/2687/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.