Thước Vi Nhi thuê một căn nhà nhỏ, có gác lửng, toàn bộ đồ dùng trong nhà là cô và Mạch Thiên Tầm cẩn thận lựa chọn, đến cả đồ đạc cho em bé sắp sinh cũng chuẩn bị xong rồi.
Cái thai hơn bảy tháng, người cô phù nề nhức mỏi, thân thể không còn linh hoạt như xưa.
Trước đây Triều Lâm thường xuyên giúp cô ngâm chân, nấu sữa ấm, bóp tay bóp chân cho cô dễ ngủ, bây giờ một thân một mình, sức khỏe cũng yếu ớt nên thường xuyên tỉnh dậy giữa đêm.
Cô cũng mau nước mắt hơn trước.
Tối cứ nhớ về những chuyện trước đây liền bật khóc, khóc mệt rồi ngủ thiếp đi.
Mạch Thiên Tầm vẫn phải quay về tổ chức nên không thể lúc nào cũng ở cạnh cô được.
Trước khi rời đi, cô đã rút hết tiền mà mình tích lũy được thành tiền mặt, đủ để sống thoải mái một chút cho đến khi đứa bé một tuổi.
Nếu không nhờ Mạch Thiên Tầm giúp đỡ, có khi cô cũng khó lòng rời đi.
Bởi vì Triều Lâm cẩn thận tỉ mỉ, chỉ cần có động thái nào đó không đúng liền bị nghi ngờ ngay lập tức.
Cô vừa phải chú ý vừa âm thầm chuẩn bị đường lui cho chính mình.
Thiên Tầm giả dạng thành Tiểu Hoa, thành công đưa cô ra ngoài.
Cũng chính cô ấy ra tay đánh ngất tài xế, dắt cô lên chiếc xe đã chuẩn bị sẵn rồi đi đến ngoại ô.
Hai người cùng nhau lên tàu đến một hòn đảo nhỏ.
Nơi đây vắng người, song, yên bình và tách biệt nên chắc chắn Triều Lâm rất khó phát hiện ra.
Trên đảo như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-uc-kham-vao-manh-trang-tan/2486973/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.