Xe của Diệp Diệu An biến mất ở cuối con đường.
Diệp Diệu Uyển mỉm cười: “Vẫn là chiêu này của nương độc đáo, d.a.o sắc chặt đay rối.”
*Dao sắc chặt đay rối: giải quyết nhanh chóng; động thái cần thiết để giải quyết những dây dưa, nhập nhằng khó xử.
Nàng ta không xinh cũng không xấu, mày nhíu mắt nhỏ. Vì có một muội muội tướng mạo xuất chúng, chính nàng ta chỉ có thể đi theo con đường thục nữ. Nhưng mà bộ dạng trung hậu này lâu ngày cũng có lúc nổi lên không cam lòng.
Điền phu nhân vẫn giữ vẻ bộ mặt hiền lành: “Nếu nàng ta không tiến cung, chuyện hôn nhân của con vi nương sẽ không yên tâm. Nam nhân luôn thích những thứ không thể với tới được, mà Nhị cô nương lại là đứa trời sinh giỏi dụ dỗ người, không để nàng ta đến nơi khiến Trương đại nhân hết hy vọng, khó tránh khỏi sau này xảy ra chuyện.”
“Chỉ là… Tống di nương kia nói…”
Điền phu nhân cắt ngang lời nàng ta: “Con nghe con ả ngu ngốc kia nói làm gì, ta đả phạt ả ta quỳ ở tông đường, chính là để ả ta hiểu rõ thân phận của mình.”
Bà ta ngừng lại một chút, tiếp tục: “Con đã ước gả cho Trương gia, chỉ cần một lòng một dạ hầu hạ là được. Sinh được ca nhi tỷ nhi rồi, thì chính là đích xuất chi trưởng. Dù là ai cũng không thể gây ra được sóng gió gì, lại có ai có thể cao quý như con, lại sợ một đứa yêu tinh vớ vẩn kia sao?”
Điền phu nhân sờ sờ chiếc vòng xanh biếc trên cánh tay, mát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-hoa-xuong-cuop-dau-chua/2719766/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.