Tối nay đúng là oi bức thật, Uông Minh Phi đang ngồi ở quán nướng vỉa hè với mấy thằng anh em.
Cậu ta vừa khoe với Vạn Tư Tư trận bóng buổi chiều đánh với Thịnh Dạng lợi hại cỡ nào, toàn nhờ cậu ta xoay chuyển tình thế, ngửa đầu uống cạn một cốc bia, rồi cầm điện thoại lướt cập nhật bạn bè. Mùa hè mà, xem phim, đi du lịch, khoe đồ ăn ngon là thao tác thường thấy.
Cậu ta lướt liền ba bốn cái tương tự, đang định lướt qua cái thứ năm, đăng vé xem phim với hình rạp chiếu thì cảm giác có gì đó sai sai, ngón tay lại kéo nó về.
Cậu ta cảm giác mình hoa mắt, nhìn kỹ lại ảnh đại diện và tên người đăng, “Má!?”
“Gì đấy gì đấy?” Mấy cái đầu cùng chụm qua.
Tấm hình của WJTMSH này chụp cũng ngầu thật. Trong rạp chiếu phim, ánh đèn mờ xuống, thùng bắp rang và ly coca đặt hơi xa ống kính, bên dưới còn mơ hồ đè hai tấm vé xếp chồng một nửa, chỉ lộ ra đoạn xương cổ tay trắng lạnh tùy ý đặt trên tay vịn và mép giày thể thao dưới ghế. Cả tấm hình tạo cảm giác mờ mờ ám ám như hai người đi xem cùng, nhưng đối phương là ai, xem phim gì, hoàn toàn không thấy được.
“Con mẹ nó mới tới đâu mà khoe khoang ghê vậy!?”
“Cũng có thể đăng cho oai thôi, mà cái tay đặt thế kia năm phút đã bao nhiêu lượt like rồi.”
…
Còn Thịnh Dạng, người vừa bị nói là “làm màu thành công”, lúc này đang đứng cùng Lộ Gia Mạt ở trạm xe buýt cách trung tâm thương mại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-hom-nay-sao-lap-lanh/2981090/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.