Bác gái Trần cho rằng Thanh Trạch nói những lời này là để cho ba mẹ anh nghe, thấp giọng hỏi Đường nữ sĩ bên cạnh: “Hai người không đồng ý sao?” Đường nữ sĩ hừ một tiếng, “Chúng tôi có gì mà không đồng ý, ý của nó là cô bé kia kìa. Mấy tháng rồi, người cũng không dẫn về, tôi mới chỉ được xem qua một tấm ảnh.” Thanh Trạch phản bác: “Mới vừa quen nhau, gặp gia đình làm gì.” Thanh Thành Thiên ở bên cạnh châm ngòi thổi gió: “Anh à, tháng tư sang năm em và Grace đi Paris biểu diễn, vừa đúng vào mấy ngày sinh nhật mẹ, đến lúc đó cả nhà cùng nhau ăn bữa cơm nhé?” Ánh mắt Thanh Trạch *****ên là lạnh nhạt liếc nhìn Trần Phong Nhiên ở phía đối diện, sau đó nhìn em gái mình cười như không cười, “Được thôi, em gọi cả Terrence đến nữa.” Tất cả các buổi biểu diễn của Thanh Thành Thiên, Trần Phong Nhiên chưa từng đến xem. Trần Phong Nhiên nghe vậy, lên tiếng: “Tháng tư có lẽ anh không rảnh.” Thanh Trạch cười một tiếng, không nói gì. Ăn cơm xong, Thanh Trạch định cùng ba mẹ về nhà, lại bị Thanh Thành Thiên giữ lại: “Anh à, hôm nay đặc biệt thế này, anh đừng về nhà, hay là đi bar cùng em đi?” Thanh Trạch ra nước ngoài từ sớm, trong nước không có quá nhiều bạn bè, bạn bè quen biết ở nước ngoài thì có mấy người đang làm việc ở Bắc Kinh, nhưng cuối năm đều bận rộn, anh cũng chỉ ở trong nước vài ngày, lần này không định gặp mặt. Anh vừa định từ chối, chỉ nghe Đường nữ sĩ nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-paris-co-mua-hach-dao/2790156/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.