Năm 2018 trôi qua được một phần tư, Lương Tư cũng vừa viết xong một phần tư luận văn. Cô gập máy tính lại, muốn về nhà nằm, nhưng Thanh Trạch tối nay lại phải tham gia một bữa tiệc. Lương Tư ngồi trong thư viện, hai tay chống cằm, ngẩn ngơ nhìn bức tranh sơn dầu khổng lồ trên tường, rơi vào trạng thái đấu tranh tư tưởng. Thanh Trạch có thật sự cần cô đến đón anh tan làm không? Nếu hôm nay cô không đi đón anh tan làm, liệu có khiến mối quan hệ của hai người tan vỡ không? Có ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc đời anh không? Anh có vì thế mà mất đi hy vọng vào cuộc sống, biến thành một chú gấu không vui vẻ không? Không cần, sẽ không. “Xin lỗi,” Quản lý thư viện đứng bên cạnh Lương Tư, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, “Thư viện mười phút nữa đóng cửa.” Lương Tư gật gật đầu, vội vàng đeo túi rời khỏi thư viện, đi về phía trạm tàu điện ngầm. Cô muốn đến khách sạn đón Thanh Trạch. Bởi vì cô đã hứa với anh. Cô nghĩ kỹ lại, mình đã hứa với Thanh Trạch quá nhiều chuyện mà cô không làm được, nếu chuyện này hiện tại cô có thể hoàn thành, vậy thì cứ đi thôi. Đây là lần thứ hai Lương Tư đến quán cà phê của khách sạn sang trọng này, lần trước là làm phiên dịch cho một vị khách hàng. Cô ngồi ở một góc khuất yên tĩnh, lấy notebook ra, đeo tai nghe lên, chụp một bức ảnh gửi cho Thanh Trạch. Cô gửi: 【 Đến rồi 】 Thanh Trạch dường như đang làm việc riêng, rất nhanh liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-paris-co-mua-hach-dao/2790167/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.