Mấy ngày sau, cái gối ôm ấm áp đã rơi vào tay Lệ Dương Vinh và Quý Nguyên Châu. Người thì làm gối ngủ, người thì làm đệm lót ngồi, hoàn toàn không ý thức được “đồ này là của người khác”.
Phó Kim Hủ hết cách với hai người này, họ với Bành Thiên Hòa vốn không ưa gì nhau, cho nên ra sức giày vò đồ của cậu ta.
Dạo này cô không hề gặp Bành Thiên Hòa. Cậu ta là người như thế nào hay cậu ta muốn làm gì cô cũng không thể hiểu được.
Thôi quên đi, chuyện này không quan trọng… Thiệu Hàn Việt nói không sai, việc học mới quan trọng.
Cùng lắm thì lần sau nếu gặp lại Bành Thiên Hòa sẽ trả lại tiền mua gối ôm cho cậu ta, coi như là không nợ nần gì nhau nữa.
“Trước khi vào học thầy muốn thông báo thay đổi lịch học. Ngày mai là thứ Bảy, vì vậy Nhà trường quyết định giờ tự học tối nay sẽ kiểm tra đồng phục, đầu giờ sáng thứ Hai cũng sẽ kiểm tra.” Đầu giờ Toán, thầy Lưu đứng trên bục giảng nói.
Phó Kim Hủ vẫn biết trường có đội cờ đỏ, mà nhiệm vụ của đội cờ đỏ rất nhiều, ví dụ như đứng trước cổng trường kiểm tra đồng phục học sinh vào mỗi buổi sáng trước giờ truy bài buổi sáng và sau giờ tự học buổi tối, các quy định về kiểu tóc cùng nhiều thứ khác. Ngoài ra, việc kiểm tra giờ truy bài của các lớp là công việc phải luôn cố gắng làm nhưng không hề được cảm ơn.
Đặc biệt là buổi sáng bình thường đã phải dậy sớm, nhưng các bạn cờ đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-thich-hop-phai-long-em/2285506/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.