Câu này của Mục Thừa vừa thốt ra đã lập tức khiến thần kinh của Mục Thẩm Châu căng như dây đàn.
Mục Thẩm
Châu liếc mắt nhìn về phía Mộng Cả3nh Ngộ.
Thấy Mộng Cảnh Ngộ cũng không có ý định rời đi ngay bây giờ, thế là cậu ta lùi vào trong góc, nhận điện thoại.
“Ng1ài Mục Thừa, tôi là Mục Thẩm Châu, ngài khách sáo rồi.”
Thực ra, Mục Thừa chỉ là một người hầu phụ trách việc đi lại cho Mục Hạc K9hanh mà thôi.
Nhưng bởi vì Mục Hạc Khanh mà trước nay chưa từng có ai xem anh ta là một người hầu.
Muốn gặp Mục Hạc Khanh 3còn phải thông qua Mục Thừa.
“Lão gia đã xác định thời gian cuối cùng của cuộc sát hạch người thừa kế” Giọng điệu Mục Thừa bình th8ản: “Vừa
hay hôm nay tôi tới tìm mẹ cậu có chút việc, nên tiện đường thông báo trước với cậu một tiếng.”
Ánh mắt Mục Thẩm Châu bất chợt trở nên kiên định: “Ông nội muốn chọn người thừa kế?”
Chuyện này đã được truyền đi khắp nhà họ Mục từ mấy năm trước rồi.
Quyền thừa kế sẽ trực tiếp bỏ qua đời của bố Mục Thẩm Châu mà chọn lựa một trong số các người cháu như bọn
họ.
Chỉ có điều Mục Hạc Khanh vẫn chưa đưa ra ngôn luận chính thức, lần này mới hoàn toàn công khai.
Nhịp thở của Mục Thẩm Châu dần trở nên gấp gáp.
“Đúng thế, cậu là người đầu tiên được thông báo.” Mục Thừa
khẽ mỉm cười: “Cuộc sát hạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-thien-kim-lai-di-va-mat/1944553/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.