Sở Quân Dật bình tĩnh nói về kiếp trước của mình, trong lúc đó y cũng quan sát Cố Thành Chi.
Kiếp trước, y chỉ là một cậu bé bình thường, vô luận là gia thế hay những thứ khác cũng chỉ trên mức trung bình, không cao sang nhưng cũng không đến nỗi bần tiện.
Sở Quân Dật cũng có những đặc điểm chung của một đứa trẻ, ở độ tuổi đó, y vẫn có những buồn phiền riêng của chính mình.
"Vậy kiếp trước ngươi...!qua đời năm bao nhiêu tuổi?" Cố Thành Chi do dự mãi mới dám mở miệng hỏi.
Sở Quân Dật nhìn hắn, khẽ cười nói: "Có thể là mười hai, mười ba gì đó, dù sao cũng sắp lên năm hai trung học rồi."
Cố Thành Chi không hỏi "Trung học" là bao nhiêu tuổi, bởi vì khi nhìn thấy nụ cười khổ sở của y, trong lòng hắn lập tức đau nhói, vươn tay nắm chặt tay Sở Quân Dật, nhìn chằm chằm y nói: "Lời của ngươi nói, ta đều tin." Bất kể tình tiết trong đó có thể vô lý đến mức nào.
Sở Quân Dật cười không nổi nữa, trong lòng chua xót vô cùng.
Y biết Cố Thành Chi không tin những việc này, nhưng hắn lại tin tưởng mình, chỉ vậy thôi cũng đủ rồi.
"Vậy tại sao..." Cố Thành Chi không biết nên hỏi thế nào, hắn muốn biết nguyên nhân cái chết của Sở Quân Dật, một thiếu niên không nên chết dễ dàng như vậy.
"Bị người giết chết." Sở Quân Dật thản nhiên nói.
"Cái gì?!" Cố Thành Chi chấn kinh, vô thức nắm chặt tay lại.
Tay bị nắm đến đau, nhưng Sở Quân Dật cảm thấy trái tim đang treo lơ lửng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-khe-trien-tuyet-pham/532477/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.