Một tiếng sét ùng ùng đánh xuống, mới vừa rồi vẫn còn có ánh nắng ấm áp, khí trời bây giờ đã giăng đầy mây đen, trải rộng lên cả vùng đất.
Khí trời thật sự càng ngày càng quỷ dị.
Giống như cô dâu mới cưới biến thành đàn ông vậy.
Lạc Lịch nhìn lên bầu trời u ám, chép miệng rồi lắc đầu: “Chọn nơi gì kìa vậy? Làm sao lại chọn phải nơi gió táp mưa sa thế này vậy?” Một giọt mưa rơi trên lông mi dài như cánh bướm của Hoa Chân, ngưng tụ lại như một giọt nước mắt, từ trên lông mi dài mượt chảy xuống.
Đinh_______ Tuy không có tiếng động nhưng lại như âm vang khắp chốn.
Phút chốc, trong cuồng phong gió thổi xuất hiện một khe hở, chiêu thức xinh đẹp như trong các trận quyết đấu của cao thủ xuất hiện.
Hai chân Hoa Chân đột nhiên xoay ngược lại đạp vào không khí, hai tay chống đỡ sức nặng toàn thân, sau đó cô vòng chân giống như máy xay gió càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng tựa như gió êm dịu tập trung lại một chỗ.
Cặp mắt Đồng Trác Khiêm từ từ ngưng trọng, anh lạnh lùng cởi áo khoác đen trên người xuống, lộ ra chiếc áo sơ mi màu bạc tôn lên vóc người hoàn hảo.
Trọng quyền! Đồng Trác Khiêm vẫn dùng quả đấm như cũ, mang trong đó toàn bộ sức mạnh, anh lật người nhảy lên, dáng người uyển chuyển, chỉ ở trong nháy mắt chạm tới những sợi tóc mà bình thường không thể thấy được của Hoa Chân.
Cứ như vậy mà chạm tới, sau đó nhẹ nhàng kéo lấy____ Sau lưng đột nhiên truyền đến hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-manh-me-sep-tha-cho-toi-di/435375/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.