Mạnh Vũ Trạch ôm chặt điện thoại, cuối cùng cũng nhận được cuộc gọi của chị gái. Sự lo lắng trên gương mặt nhỏ nhắn rốt cuộc cũng tan biến.
Trong lòng cậu nhóc bắt đầu có chút… mong đợi với anh rể tương lai.
Nhìn sang Cố Kỳ Châu bên cạnh, cậu lôi giấy bút ra, bắt đầu viết câu hỏi.
“Anh quen anh rể em không?”
Cố Kỳ Châu: “…”
Linh cảm có bẫy… có thể không trả lời không?
“Quen.”
Chỉ dám thốt đúng một chữ, không dám nói thừa nửa lời.
Mạnh Vũ Trạch tiếp tục viết: “Anh ấy làm nghề gì? Lương bao nhiêu?”
Chị gái đã khổ bao nhiêu năm như vậy rồi, cậu hy vọng anh rể tương lai lương cao một chút, để chị đỡ vất vả hơn.
Cố Kỳ Châu: “…”
L… lương…
Khóe miệng anh ta giật giật: “Em yên tâm, lương anh rể em rất cao, nuôi cả nhà em cũng không thành vấn đề.”
Mạnh Vũ Trạch nhíu mày: “Em không cần anh ấy nuôi cả nhà, chỉ cần anh ấy nuôi chị em là đủ.”
Cố Kỳ Châu: “…”
“Lương cao thật không? Anh ấy có coi thường chị em không?”
Cố Kỳ Châu: “…”
“Hai người quen nhau bao lâu rồi?”
Cố Kỳ Châu: “…”
“Anh ấy có hút thuốc không?”
“Uống rượu không?”
“Cờ bạc không?”
“Có đánh phụ nữ không?”
“Trước đây từng có bao nhiêu bạn gái?”
Cố Kỳ Châu bắt đầu đau đầu, mấy cái này anh ta biết cái quái gì đâu?! Cái gì cũng không dám nói linh tinh!
Đúng lúc anh ta đang sắp không chịu nổi nữa, ngoài cửa cuối cùng vang lên tiếng xe. Cố Kỳ Châu như bắt được phao cứu sinh, lập tức lao ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-tai-sinh-luc-thieu-cung-chieu-co-vo-bac-si-bi-an-tan-troi/2756437/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.