"Thiếu gia, cô chủ từ buổi trưa tới giờ cũng không ăn cái gì, khi nãy tôi đi đưa bữa khuya, cô ấy cũng không đụng qua." Bạch Kỳ mặc dù không thích Ninh Tự Thủy, nhưng trong lòng cô rất rõ ràng, chỉ cần Ninh Tự Thủy một ngày còn là nữ chủ nhân của Kỷ gia, cô sẽ phải tận tâm chăm sóc tới cô ấy.
Kỷ Trà Thần nhíu mày, bỏ lại tài liệu trong tay xuống. Ngẩng đầu hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Không biết."
Không ăn cơm? Thân hình đã vốn gầy gò, lại đang mang bầu, không ăn cơm là định đi tìm chết sao? Muốn chết, cũng phải hỏi hắn một tiếng xem hắn có đồng ý hay không?
"Chuẩn bị điểm tâm đưa vào phòng cô ấy." Kỷ Trà Thần nói xong đứng lên bước về phía phòng Ninh Tự Thủy.
Đẩy cửa ra nhìn thấy bóng lưng ngồi dưới đất, gục đầu trên giường, tóc dài mềm mượt đen nhánh rũ xuống sau lưng, an tĩnh dưới ánh đèn.
Như vậy ngồi, cô ấy không khó chịu sao?
Ninh Tự Thủy cảm giác có người , khi quay đầu lại thấy bóng dáng không khỏi ngây người, hai mắt đỏ bừng giống như thỏ, còn giống một tên hề. Hắn vẫn luôn đem cô biến thành một con hề đi? Nhìn cô diễn trò ở nơi này, nhìn cô thất bại.
Cho nên, đứa bé là của ai từ trước đến giờ cũng không quan trọng.
Cô khóc? Cái ý niệm này ở trong lòng chợt lóe lên, Kỷ Trà Thần chân mày không khỏi nhíu chặt hơn, nước mắt của cô cũng thật nhiều đi.
"Coi như cô tuyệt thực đến chết nghiệt chủng trong bụng, tôi cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-tri-mang-gap-go-trum-mau-lanh/2315506/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.