Trong Hắc Vực, có thể phân biệt được ngày và đêm, nhưng lại không có mặt trời hay mặt trăng.
Những người sống ở đây đều vì giữ lấy mạng sống mà cam tâm chịu đựng sự ngột ngạt kéo dài suốt năm tháng.
Duy chỉ có phủ Thành chủ là có chút khác biệt, đặc biệt là nửa năm nay, đám hạ nhân ai nấy đều cảm nhận được tâm trạng của chủ tử trở nên tốt hơn.
Hơn nửa năm trước, lão Thành chủ bệnh nặng nguy kịch, thiếu chủ đi về phía Tây lên Côn Luân, mong mời được Đại Tế Ti xuống núi cứu một mạng cho lão Thành chủ. Nhưng không ngờ, thiếu chủ không mời được Đại Tế Ti, lại mang về một thần nữ.
Thần nữ là cách họ gọi nàng.
Vì chẳng bao lâu sau khi nàng xuất hiện, bệnh tình của lão Thành chủ liền thuyên giảm, hồi phục khoẻ mạnh. Lão Thành chủ ngày ngày có tiểu thư Cống Hi bầu bạn, sắc mặt cũng ôn hoà hẳn lên, đối với hạ nhân thì càng thêm tử tế.
Chỉ riêng với Thiếu chủ, lại khiến người ta có cảm giác gần gũi mà xa cách. Nàng thân thiết gọi chàng là “Tam ca”, nhưng chưa từng thấy nàng có hành động thân mật nào.
Thời gian lâu dần, người trong phủ đều nhận ra là Thiếu chủ đang đuổi theo tiểu thư Cống Hi.
Lão Thành chủ dần mê mẩn với cuộc sống nuôi mèo dắt chó, sớm sớm liền truyền lại vị trí Thành chủ cho Thiếu chủ, còn âm thầm dặn dò nàng giúp quản lý phủ đệ này.
Ý tứ trong đó, ai mà không hiểu?
Phủ Thành chủ không lớn, các đời Thành chủ đều quen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-quy-di-son-thanh/2899442/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.