Lúc Bạch Lệ trở về ký túc xá, bạn cùng phòng đối diện giường là Lâm Thi Nhị đang học từ mới.
Thấy cô quay lại, Lâm Thi Nhị cũng không ngẩng đầu lên mà chào hỏi cô: “Về rồi à?”
“Ừm.” Tâm trí Bạch Lệ bay bổng mà đáp lại một tiếng, bây giờ trong đầu cô chỉ còn lại sự tương tác trong khoảng cách gần ở trên sân thượng kia.
Tầm nhìn khẽ chuyển sang: “Sao mặt cậu đỏ thế, bên ngoài lạnh lắm à?” Lâm Thi Nhị đẩy gọng kính, hiếm thấy đặt quyển sách xuống mà nói chuyện với cô.
Bạch Lệ lắc đầu: “Không lạnh, có lẽ là tớ… Tớ đi vội quá.”
Từ nhỏ đến lớn, chưa lần nào có một người bạn thân để nói chuyện tri kỷ, lần đầu tiên, trong lòng Bạch Lệ sinh ra một sự h*m m**n được bộc lộ hết lòng mình.
Cô khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lòng bàn tay trùm lên khuôn mặt.
“Thi Nhị, cậu có… Người mà cậu thích không?” Bạch Lệ cẩn thận hỏi từng li từng tí, như đang thử thăm dò.
Lâm Thi Nhị lại nói: “Sao đột nhiên lại hỏi câu này.” Cô ấy dừng lại, nhưng vẫn quay ngược lại vấn đề để trả lời: “Không có. Tớ không có hứng thú gì với học sinh nam ở trường mình, lại nói, những người bây giờ đang yêu đương đều là đồ ngốc, không bằng thi Đại học cho tốt, về sau sẽ có công việc ổn định.”
Cô ấy đột nhiên dừng lại, dùng ánh mắt dò xét mà nhìn về phía Bạch Lệ: “Không phải là cậu đi hẹn hò đấy chứ?”
“Ai bảo thế.” Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856967/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.