Bạch Lệ choáng váng, một lúc lâu cũng chưa phản ứng lại.
"Cậu... cậu nói thật sao?" Vẻ mặt dần trở nên cứng đờ, cô nghe thấy mình đang nói chuyện. Nhưng trong hơi thở, sâu trong cổ họng giống như bị mắc gì đó đau âm ỉ, khiến cô gần như phải đè nén cảm giác cay đắng trào lên trong viền mắt.
"Cho dù tin tức không bảo đảm, cũng có thể được 80%." Mạnh Đan rất tự tin: "Kỷ Lâm Quyến đi cùng với một đàn chị tớ có quen biết, tớ nghe chị ấy nói."
"Haizz, cậu hiểu mà. Anh Kỷ Lâm Quyến ở đâu cũng rất xuất chúng, sau khi lên đại học chắc chắn cũng như vậy."
Mạnh Đan tay chống cằm, tặc lưỡi: "Chẳng phải anh ấy thi vào Đại học Kỹ thuật xây dựng dân dụng sao? Kết quả ngày đầu tiên tân sinh viên nhập học, đã có con gái tỏ tình với anh ấy, hình như chính là cô gái này."
"Nhưng tớ không nhìn thấy ảnh của cô gái đó, nghe đàn chị nói, cô gái đó là hoa khôi của Học viện mỹ thuật, gương mặt đó quả thật có thể ra mắt làm ngôi sao được đấy."
Cô ấy lẩm bẩm một lúc lâu, tự mình hưng phấn nói đến miệng khô lưỡi khô. Sau đó Mạnh Đan dừng lại, từ trong ngăn kéo lấy ra chai nước suối uống ừng ực mấy ngụm.
Bầu không khí trong chốc lát yên tĩnh.
Bạch Lệ ngước mắt lên, không có tâm tư nhìn tiếp đề bài trên bàn, ánh mắt cô nhìn vào cổ họng đang lên xuống của Mạnh Đan.
"Ngôi sao ư..." Cô hỏi rất nhỏ. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856968/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.