“Anh Kỷ, anh biết em gái nhỏ kia ư?”
Trên sân bóng có vài học sinh nam nhìn sang, đang quan sát.
“Cô ấy nhìn cậu nãy giờ kia, chẳng kẽ là bạn gái cũ của cậu?”
“Có thể đấy, bạn gái cũ xinh đẹp đến vậy. Nhưng nhìn hơi nhỏ, cảm giác như chưa thành niên.”
“Khi học cấp ba, cậu ấy là tay tình trường lão luyện, làm em gái nhỏ người ta nhớ mãi không quên mà theo tới tận đại học đấy.”
Kỷ Lâm Quyến ngẩng đầu uống mấy ngụm nước khoáng.
Anh nhìn sang, vẻ mặt lạnh nhạt.
“Ừ, biết.”
Những câu này lọt hết vào tai Bạch Lệ.
Nghe anh và bạn mình nói chuyện, tai cô đỏ lên.
Gì mà bạn gái cũ, gì mà vị thành niên.
Gì mà nhớ mãi không quên theo đến tận đại học.
Lúc này, nhiều ánh mắt trên sân bóng cũng đổ dồn lại đây, mấy học sinh nam đang cười mờ ám, không định dừng chủ đề này lại.
Da mặt Bạch Lệ mỏng, sao có thể ứng phó được. Vậy nên cô không dừng lại nữa mà vội vàng xách vali đi về phía kí túc xá.
Bầu trời trong xanh, mặt trời chiếu xuống khiến mặt sân xi măng nóng lên, mấy cửa sổ bên cạnh sân bóng rổ phản sáng rất chói mắt.
Ngày đầu tiên tân sinh viên nhập học, đâu đâu cũng là người, tiếng ồn ào không dứt bên tai.
Nhưng khi xoay người rời đi, cô vẫn nghe thấy câu nói thản nhiên của Kỷ Lâm Quyến.
“Em gái cùng quê, không phải bạn gái cũ.”
Bạch Lệ đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856972/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.