Như hồ nước tĩnh lặng có một cây gai khuấy đảo.
Khiến lòng lại dấy lên một chút chua xót.
"Ừm, no rồi." Bạch Lệ đáp lại vừa nhẹ vừa nhanh, cô rũ tầm mắt xuống nhìn về nơi khác, giọng điệu hời hợt xa cách. Ánh mắt bỗng ngó trúng dáng vẻ bận bịu của chủ quán bèn lấy cơ hội ra dặn ông chủ tính tiền mà đi trước một bước, cũng thuận đà thoát được cánh tay trên bả vai mình của người kia.
"Ông chủ, tính tiền chỗ này." Cô nói.
Không gian xung quanh đầy ắp tiếng người rôm rả, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng đó lại nhanh chóng nhấn chìm đi tiếng người nói ồn ào.
"Tới đây." Ông chủ xách bình nước ấm đi qua lại từng bàn, nói: "Bàn số 23 đúng không?"
Nói xong, ông ta lại chạy tới quầy hàng ngó nhìn thực đơn, cười nói: "Cô bé ơi, bàn của cô đã thanh toán xong rồi." Ngừng một lúc ông chủ mới nhìn về phía Kỷ Lâm Quyến: "Là cậu thanh niên bên cạnh cô thanh toán."
"Tổng cộng là 498."
Lúc Bạch Lệ liếc mắt nhìn qua, Kỷ Lâm Quyến vẫn nhàn nhạt đứng ở đó, bàn tay khi nãy xoa xoa sợi tóc của cô cũng thuận đà đút lại vào túi quần. Anh vừa nhìn thấy ánh mắt của cô lại thoáng nhướn lông mày lên.
Vẻ mặt điềm đạm, con ngươi đen láy, tí men say trong ánh mắt không lộ rõ, khoé môi như khẽ cong lên tựa có tựa không, nhưng lại nhìn thấy được một chút ý cười không rõ hàm ý bên trong.
Nhắc tới bữa tiệc vừa nãy, thật ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2856981/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.